Thương về miền Trung
Năm nào cũng thế, cứ đến mùa mưa lũ miền Trung lại ngập trong biển nước nhưng trận mưa lũ tháng 10/2016 khác với mọi năm, ngoài việc hứng chịu từ thiên nhiên thì miền Trung năm nay còn gánh chịu tổn thất nặng nề hơn với việc xả lũ từ thủy điện Hố Hô. Với tâm nguyện chung tay chia sẻ một phần nhỏ bé khó khăn với bà con, Holafoods và những người bạn đã tiến hành chương trình mang yêu thương về với miền Trung.
Chúng tôi, nhóm những người thay mặt cho Holafoods và những người bạn lên đường từ 19h ngày 27/10 (sớm hơn khoảng 10 tiếng so với kế hoạch ban đầu) mang theo khoảng 3 tấn hàng và tiền mặt có mặt tại huyện Hương Khê sáng 28/10/2016.
Địa điểm đầu tiên đoàn đến thăm là gia đình ông Thực bà Sáng ngoài 70 tuổi làm nghề chèo đò tại Bến đò số 3, xóm 8 xã Hương Thủy, huyện Hương Khê, Hà Tĩnh.
Ông bà đã hơn 30 năm làm nghề chèo đò và được xã trả công bằng thóc lấy cái ăn qua ngày. Trong trận lũ, đồ đạc bị trôi hết nhưng ông bà phải cố giữ lấy con đò vì sợ nước cuốn trôi mất. Ông bị liệt hai chân năm ở 1 chiếc chòi trên bờ. Bà bị bệnh tim rất nặng, miệng méo nói rất khó khăn, lúc ngất lúc tỉnh. Có người con trai chèo đò cho bà bị câm bẩm sinh.
Rời xã Hương Thủy, đoàn chúng tôi tiếp tục đến với hơn 30 hộ gia đình khó khăn thuộc xã Lộc Yên, huyện Hương Khê.
Theo chỉ dẫn của chú Luyến (trưởng thôn Hương Đồng, xã Lộc Yên), chúng tôi đã tìm được đến “Hội quán Hương Đồng”- nhà văn hóa thôn – địa điểm chúng tôi được các cán bộ thôn cho mượn để làm điểm tập kết.
Đi khắp xã Lộc Yên, 1 cảm giác mà tất cả các thành viên trong đoàn đều cảm nhận được đó là vắng vẻ, đìu hiu. Nước đã rút nhưng bùn lầy vẫn còn trên khắp các con đường làng, nó làm khó cho chiếc xe chở hàng của chúng tôi khi bánh xe cứ quay tít, anh em toát mồ hôi mới đưa được xe ra khỏi đó và để rồi lại sang 1 làng khác với tình trạng tương tự.
Theo danh sách đã chuẩn bị trước khi khởi hành, chúng tôi chia thành hai tốp tới thăm hỏi các gia đình.
Tại đây, có những gia đình thực sự rất rất khó khăn và hoàn cảnh.
Như trường hợp gia đình anh Trần Văn Sinh xóm 10, Lộc Yên. Chồng què, vợ điên. Đường vào nhà không có, vào nhà anh chị mà chúng tôi không tin được đây là 1 ngôi nhà vừa phải chống chọi qua đợt lũ vừa rồi.
Hay như nhà bà Hà Thị Xin xóm Yên Lập. Bà Xin 75 tuổi sống cùng với cô con gái bị tàn tật. Bà từng bị tai nạn vỡ hộp sọ. Nhà bà là nhà thấp nhất trong vùng, đồ đạc bị trôi hết
Rồi trường hợp bà Phạm Thị Mai xóm Tân Lập. Chồng mất, một mình bà nuôi 2 người con bị tàn tật từ nhỏ, hiện bà bị ung thư giai đoạn cuối.
Và còn rất nhiều những gia đình khó khăn ở Lộc Yên nữa…
Cũng bởi những hoàn cảnh như vậy mà các thành viên trong đoàn đã làm việc xuyên trưa, bỏ qua bữa trưa mà không ai kêu ca, phàn nàn. Ai cũng mong muốn nhanh nhanh để được đến thăm hỏi các gia đình.
Rời Lộc Yên lúc 4h chiều, chúng tôi di chuyển sang xã Hương Đô. Rất may mắn cho đoàn khi đã được chú Cường- 1 người dân bình thường gia đình cũng còn rất khó khăn nhưng vô cùng nhiệt tình, chú đã sang tận xã Lộc Yên để dẫn đường cho chúng tôi sang xã Hương Đô. Tại Hương Đô, chú đã mượn cho chúng tôi 1 bãi trống để tập kết hàng hóa.
Tại Hương Đô, chúng tôi được những người dân gia đình có điều kiện hơn đã mang xe máy của mình ra chở các thành viên trong đoàn đi tặng quà.
Và chúng tôi lại tiếp tục hành trình đến với những gia đình có hoàn cảnh khó khăn ở Hương Đô
Gia đình chị Trần Thị Huyền- xóm 1: chị bị suy thận độ 4 không có khả năng lao động sống dựa vào người cha già yếu. Trong trận lũ vừa rồi nhà chị bị ngập rất sâu, trôi hết đồ đạc.
Gia đình bà Bùi Thị Mận xóm 2: ông bị mù, bà già yếu nuôi ông ở trong ngôi nhà tạm bợ
Hay có gia đình chồng mất, 2 mẹ con ở với nhau, con trai bị thần kinh, mẹ giờ lại bị ung thư.
Nhiều nhà hoàn toàn không có khả năng lao động và chỉ sống dựa vào khoản trợ cấp 180,000 vnd/tháng dành cho hộ nghèo.
Hương Đô là xã có ít ruộng nhất. Người dân ở đây cho chúng tôi biết mỗi khẩu được 130m2 ruộng. Chúng tôi tưởng mình nghe nhầm nên đã phải xác nhận lại con số ít ỏi này.
Mỗi nhà 1 hoàn cảnh, 90 hộ là 90 hoàn cảnh khác nhau mà khi đến thăm chúng tôi không khỏi xót xa. Những món quà đến với các gia đình dù nhỏ thôi nhưng nhiều người đã rơi nước mắt khi đón nhận, nhiều nhà trong số đó không nhận được hoặc nhận được vô cùng ít cứu trợ từ địa phương và các đoàn khác.
Rời Hương Khê, chúng tôi còn nhiều lưu luyến, còn vấn vương nhiều suy tư bởi chẳng có lũ lụt thì người dân ở đây cũng đã quá nghèo khổ rồi.
Và chúng ta đều biết ở những nơi khác trên đất nước Việt Nam này còn nhiều lắm những hoàn cảnh khó khăn, cần sự chung tay từ cộng đồng.
Vì thế, Holafoods và những người bạn vẫn sẽ tiếp tục chia sẻ những yêu thương với cộng đồng.